"Tháng 6 buồn vương nỗi nhớ trên môi
Tháng 7 mênh mang em ru tình nở muộn
Còn lại tinh khôi của một chiều nhạt nắng
Em gửi theo lá vàng, cùng tháng 8 sang ngang..."
Hôm nay là ngày hè cuối cùng của đời sinh viên!
Đã ở Hà Nội, đã về với mùa thu, về với những cơn mưa bất chợt sau những ngày hè oi ả…
Một mùa hè không bình yên, một mùa hè với những công việc không tên nhưng cũng đầy ý nghĩa.
Vẫn là những suy nghĩ lan man về công việc tương lai. Lại thêm có chuyện không vui nên ở lại nhà những ba tuần; chạy đi chạy lại, đôi lúc phải phóng xe như điên ngoài đường, đôi lúc phải đi sớm về khuya, đôi lúc phải ngủ trên những giọt nước mắt không đáng phải lăn, đôi lúc phải ép mình không nên nói ra những điều khó nhìn, khó chịu; đôi lúc phải đẩy cảm xúc lên tận cao trào khi nhìn thấy những điều mà nếu mình không ở nhà chắc sẽ không bao giờ biết, đôi lúc thấy mình như lạc lõng hơn, và cũng đôi lúc thấy mình như vô dụng, có những điều muốn nói mà như nghẹn lại, giữ trong cổ họng không bao giờ tuôn chảy và cũng đôi lúc thấy ngậm ngùi cho những điều mình chưa kịp làm, đôi lúc cũng buồn cho lớp cũ, buồn cho những kỷ niệm xưa giờ chỉ là ký ức, buồn cho những người bạn không tên không tuổi (bởi trong mình, họ đã chết từ lâu)… Ngày tháng trôi qua mau, con người ta rồi cũng thay đổi, cũng khác đi ít nhiều. Nhưng ở cái chốn đó thì không, không bao giờ thay đổi cả. Bao lâu rồi vẫn thế. Nó gây cho mình áp lực mỗi khi về với nơi mà đáng ra mình phải mong muốn được về nhất. Đôi lúc cũng muốn thay đổi hoàn cảnh lắm chứ, nhưng sự đời rất trớ trêu không bao giờ cho thực hiện mong muốn của mình cả. Cũng nhờ vào những khoảng thời gian như thế này mà mình mới biết được tóc mẹ đã bạc đến nhường nào, biết được những tâm tư sâu kín của ba. Cuộc đời là những sự trải dài của tâm tư ghé lại nơi tâm hồn con người trú ngụ, ban phát những gì gọi là tinh túy. Bây giờ, bỏ qua hết, chỉ lo cho mẹ mỗi khi trở trời, chỉ mong cho em An sẽ yên nghỉ nơi chin suối mà thôi! Yên lòng em nhé! Em thấy đấy, mọi người vẫn bên cạnh em, vẫn luôn nhớ về em. Hãy để những giọt nước mắt nơi trần thế trở thành những hạnh phúc của em nơi miền cực lạc…
Một chút liên quan đến những dự định trong hè. SNNN đã xong phần việc của sinh viên. Hội thảo khoa học cũng đã được tổ chức. Hy vọng đến giữa tháng tám sẽ hoàn thành xong cuốn sách. Tuy còn nhiều điều còn phải bàn về đề án này nhưng mình tin tưởng rằng ý nghĩa mà nó mang lại là rất lớn đối với xã hội. Còn với đề tài về Comparative Advertising mình đã dừng vô điều kiện. Cũng phải thôi, mất đi ba tuần thì không thể hoàn thành. Hẹn gặp nhé, khóa luận!
Cũng đã chính thức rời việc quản lý diễn đàn và chính thức chia tay với CLB LGT cùng Nội san. Chúc mọi người làm tốt nhé! Một vài năm không phải là nhiều nhưng cũng đủ để mình thể hiện tình cảm và sự tâm huyết với những gì mình tham gia, xây dựng và phát triển. Tình cảm vốn rất công minh mà, dừng lại ở đâu là ta biết được ngay tốt hay xấu. Cảm ơn diễn đàn, cảm ơn CLB đã cho tôi thật nhiều, thật nhiều những điều mà nếu không tham gia có lẽ tôi sẽ không bao giờ có được!
Ngày hè cuối cùng của đời sinh viên. Sẽ phải có những chia xa, sẽ phải có những buồn vui, sẽ phải có kẻ ở người đi, sẽ phải lên những kế hoạch cho tương lai, sẽ phải thấy mình còn quá nhỏ bé, sẽ phải thấy biết dừng đúng lúc công việc gì để tập trung cho những việc đáng làm và có ích cho tương lai hơn. Ngày mai sẽ bắt đầu cho một trận chiến mới – trận chiến của những sinh viên luật năm cuối.
Cờ đến tay ai người đó phất, anh em nhỉ!
em tưởng anh làm xong từ trong năm rùi!
Trả lờiXóaanh ko được dùng từ chia tay đâu nhá!
chỉ là ko chịu trách nhiệm chính về nội san thôi
anh vẫn là mem bự của CLB, bâyh thế và sau này cũng thế!
Dũng cảm và tự tin bước vào trận chiến nha anh!
Nghe chừng chú em này đa cảm quá. Cuộc sống còn nhiều đều phải suy nghĩ, phải làm lắm em ạ. Hy vọng rằng em sẽ cầm được lá cờ thật tốt để phất. Bonne chance!
Trả lờiXóa@Bé bự: :X
Trả lờiXóa@Bel: Nghĩ j viết nấy, k phải quá đa cảm mà đó là những dự vị trong cuộc sống của em!