Hiển thị các bài đăng có nhãn anhku. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn anhku. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2009

Entry for February 16, 2008

1. 3 con người lầm lũi đi trong bóng đêm, gió bấc điên cuồng, gào thét bên tai. Một người lên con rắn dài ngoằn, vẫy tay tạm biệt, 2 người còn lại chờ đến khi bóng con rắn dần khuât hẳn thì quay bước về nhà...Ra đi như thế đấy...

2. Ngập ngừng mãi lúc lên tàu mới nhắn tin. Cuối cùng, tôi mới biết được một điều: tôi như con chim phương Nam chưa đến ngày hết đông đã ngoan cố bay ra phương Bắc sớm hơn..1 ngày để rồi cánh chim lại mang một nỗi buồn nặng trĩu vì một cuộc gặp mặt đã tan thành mây khói. Có j ý nghĩa nữa đâu khi Hà Thành kia chỉ có bóng đêm chờ nó. Hopeless, tired,...Cõ lẽ bên nó h đây chỉ có 1 phó tướng và 1 heocon biếtbay mà thôi, cõ lẽ vậy...

3. Ta lại được thấm cái lạnh HN rồi. Nắng cũng hơi ửng hồng. Ngày mới, phải rồi, ngày mới... Em qua như mùa xuân bay qua, ngoài kia nắng bỗng chan hòa...





Tags: anhku



Saturday February 16, 2008 - 08:42am (ICT)



Thứ Hai, 25 tháng 2, 2008

Entry for February 25, 2008

Sáng nay hẹn h 6h dậy. Chuông kêu giật mình tỉnh giấc lại đi ngủ tiếp. Đúng 6h30 pé Nhâm nhắn tin mới lồm cồm bò dậy và tá hỏa khi nhìn đồng hồ, hô hô, cảm ơn pé nhé, ko có pé anh toi rồi...Đi như bay trên đường, đi bộ khổ thế đấy. May mà gặp bạn Quân cho đi nhờ xe máy nếu ko thì toi rồi, quý bạn Quân quá cơ, hie hie; mà bạn còn nợ tớ một bữa cơm hứa từ trc tết đấy ná, để xem bạn có nấu ngon hơn tớ ko nào. Làm xong bài nhẹ nhõm hẳn gấp mấy lần hôm trước í chứ, mất ăn mất ngủ, khủng hoảng điên người (nói thế thui chứ ăn thì có nhịn nhưng ngủ thì vẫn như heo piglet).

Hôm nay thấy vui vui hơn rồi. CHiều đi học đến căn tin mua ít tài liệu thì lại gặp pé Nhâm, lại buôn chuyện tùm lum cho đến h đi học. Mà coi bộ cứ quanh đi quẩn lại là chuyện CLB, là chuyện con mèo nhà em í lắm lông tơ nõn nà . Được em í tự dưng tốt bụng khao mình một chai Stings đỏ chót, cứ ngỡ cho mình cả ai ngờ lại xẻ đôi. Hô hô..

Bây giờ sẽ là những chuyện gì làm mình quan tâm nhỉ:

1. Học

2. CLB Luật Gia Trẻ với nhiều khó khăn hơn.

3. NCKH.

4. Bạn, bạn bè và ai đó...

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2008

Entry for February 21, 2008

Hôm nay ngày Hội Thơ Việt VN đấy các ấy ạ. Cứ ngày này là tớ nhớ quê nhà lắm lắm í. Cấp III, học dưới mái Trường Trần Quốc Tuấn thân yêu, tớ từng tham dự 2 NGày Hội THơ 2 lần, đọc 2 bài thơ của mình đó nhé, he he. Còn nhớ cô Hà bên Lê Khiết còn khen mình có tố chất bẩm sinh, nhìn người là đã thấy văn thơ lai láng, tràn ngập như suối thượng nguồn :D. Thế đấy, 2 lầ tham dự với mình là bao kỷ niệm, được sống lại không khí văn chương thơ phú gọi hồn người. Tú à, mày còn nhớ lần năm lớp 12 chứ, tao vẫn còn nhớ ghê lắm vì mày định đọc bài Xuân không mùa của Xuân Diệu nhưng cuối cùng lại không được. Bây h tao mừng cho mày lắm đấy, học đúng ngành nghề và sở trường mà. Tao chúc mày luôn thành công nhé, thằng bạn của tao...





Nhắc lại ngày hội thơ làm mình như nhớ lại một thời đã qua, một thời đáng nhớ, phải nhớ. Cho dù bây h không theo nghiệp văn chương, cái nghiệp mà Theo Nguyễn Bính thì "suốt đời mang lấy kiếp long đong" nữa nhưng mình vẫn luôn nhớ và thầm cảm ơn nó. Nó đã cho mình lấy lại cảm xúc con người mình đã ngủ quên bấy lâu, nó đã cho mình 1 tâm hồn nhạy cảm (mà theo cô Hải Yến bên Tổ Luật Dân sự là khi kết hợp với học Luật là rất hay, rất đặc biệt..:D)...Thầm cảm ơn một thời đã qua. Thầm cảm ơn những người thầy đã dìu dắt ta nên người, thầm cảm ơn tất cả...
Hôm nay nắng ấm đấy anh ku ạ.:)

Văn chương là suối nguồn của tâm tư nhân loại....

Hà Nội, 09:25am







Thứ Ba, 19 tháng 2, 2008

Entry for February 19, 2008

Chỉ viết cho 1 người ư? Ai? Sao lại xóa đi rồi?
À, được rồi, đoán ra rồi....

Trầu cau

Có một Đan Trường hát dân ca như thế,...
Có một bài hát hay như thế, tác phẩm đầu tay của Nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu.

Ngày xưa có hai anh em nhà kia, cùng yêu thương ở cùng nhau bỗng đâu chia lìa.

Vì hai người cùng yêu mến một cô gái làng bên, nhưng người anh được kết duyên cùng nàng.

Vì như thế nên người em lòng buồn rầu bỏ đi khỏi làng.

Tân Lang:

Ôi ta buồn ta đi lang thang bởi vì đâu

Kìa sông sâu dòng ôm réo như gợi môí sầu

Nhìn nước cuốn lệ rơi tuôn biết sao vơi niềm thuơng

Kìa mây sầu giăng chơi vơi Làm sao dừng cho nhắn đôi lời

dòng nước lờ trôi mây trắng cùng trôi qua chốn nào nơi xa xôi

Anh say sưa cùng ai đang se mối tình duyên

Thôi hết rồi giấc mơ huyền

Qua bao nhiêu ngày ta đi lang thang bởi vì đâu

Ôi ta buồn ta đi quyên sinh cũng vì ai

Tiếng vang hơp ca:

Tình tính Tang tính tình tính tang tính tình Bên sông sâu

tình lang sinh thành phiến đá

Sầu thương theo ngày qua

Trông ngóng chờ tin không biết vì sao

Nên Tân Sinh ra đi mong tìm em thương yêu

nỗi niềm thương nhớ

Tân Sinh:

Qua bao nhiêu ngày ta đi lang thang cố tìm em

dòng sông êm đềm trôi cuốn như vương tiếng buồn

Nhìn nước cuốn lệ rơi tuôn Biết sao ngăn niềm thương

Trời xanh cùng mây bay cao Rừng sâu tìm em biết phương nào

Nhìn chốn rừng hoang nghe tiếng rừng vang trong gió ngàn như than van

Bao nhiêu đau lòng sao ta đâu thấy hình em

Thôi hết rôì phút êm đềm

Qua bao nhiêu ngày ta đi lang thang cố tìm em

Ôi ta buồn ta đi quyên sinh cũng vì em

Tiếng vang hợp ca:

Tình tính tang tính tình tính tang tính tình tính tang tính tình Bên sông sâu

Người Tân Sinh gần phiến đá một cây cau trồi lên

Trông ngóng chờ tin không biết chồng sao Nên bâng khuâng trong yêu thương nàng ra đi

mong kiếm chồng yêu mến

Vợ Tân Sinh:

Đây cây rừng thông reo vi vu bóng chồng đâu

dòng sông ơi nào ai sớt cho vơi mối sầu

Nhìn nước cuốn lệ rơi tuôn biết sao ngăn niềm thương

Làn mây chiều đang giăng tơ

Nhìn mây lòng mong chờ

Kìa gió rừng lên xao xuyến lòng em

Thương nhớ chàng ôi sao quên

Mây ơi xin đừng bay cho ta nhắn vài câu

Cho thấy chồng bớt nguôi sầu

Ôi đây cây rừng thông reo vi vu biết làm sao

Đây hương hồn em xin theo anh đến trơì cao

Tiếng vang hợp ca:

Tang tính tình tính tang tính tình tính tang tính tình

Bên sông sâu

Niềm tương tư nàng chốc biến thành ra giây trầu xanh

Lưu luyến tình xưa âu yếm trầu leo quanh thân cau

Qua bao năm tình thiêng liêng

Thắm cùng mưa nắng






Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2008

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2008

Entry for February 13, 2008

Hôm nay là tròn một tháng ròi...
Chờ mãi mà không thấy đâu nhỉ.Thứ 4 cơ mà,được nghỉ cả ngày cơ mà...
Chúc cho ai đó luôn vui thật vui,khỏe thật khỏe...
Cứ như tìm được lại được chính mình ở con người này vậy
Đếm ngược nào,ngày kia lên tàu rồi...

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2008

Đếm ngược for February 12, 2008

Đang đếm ngược thời gian đấy các ấy ạ...
Xem nào mấy ngày nữa nhỉ, 1, 2, 3 ngày nữa sẽ lên tàu, mà lại vào lúc 4h sáng mới ức chứ. Đúng là dở hơi, tự nhiên cắt bớt chuyến đi, chủ quan lên muộn thế là hết h ngon.
Nhưng trước khi đi mình có 2 ngày phải quan tâm, phải nhớ: 13 & 14/02. Mà theo mình thì 13 quan trọng hơn, 14 thì...thây kệ...
Cuối cùng rồi có người lại đi máy bay nhỉ, ai bảo mua vé muộn làm chi, h lại ưng làm phi công cơ, hừ...

Thứ Hai, 11 tháng 2, 2008

Entry for February 10, 2008

Dạo này tự nhiên thích đi dạo một mình buổi tối. Uh thì cũng nhiều tâm trạng thật. Từ hồi h cũng ít khi đi như thế lắm. Những con đường trước đây nhìn sao dài thế mà thoáng chốc đã đi hết,hết con đường này đến đường khác. Thành phố nhỏ bé đang nằm trong lòng bàn tay, bình yên đến lạ. Mỏi mòn, mong đợi...Thấy như thanh thản hơn...Muốn về lại phố xưa thật...

4 điều khi về nhé:

1.
2.Phố bình yên
3. Vịt om sấu
4.Quà,quà nào không thể quên được ấy.

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2008

Entry for February 07, 2008

Một khúc giao thừa lặng lẽ...
Những ngày tết đang dần trôi qua....
Bình yên một thoáng môi mềm...

Thứ Tư, 6 tháng 2, 2008

Entry for February 05, 2008

Con: Quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mõi ngày...

Mẹ: Mày có xuống ngay không thì bảo, trèo cao ngã đau đấy con ạ...

Những buổi cơm cuối năm bao h cũng đạm bạc cả, đơn giản thôi mà. Chả bù cho ku Tuấn, ăn sang lắm vào, để đàn cún vào xơi hết con gà béo ụ, bị ma ma mắng, hie hie...

Dù sao quê nhà vẫn hơn anh ku ợ...

Sáng hôm nay 30 Tết, dậy từ 5h để đèo ma ma xuống ông ngoại chuẩn bị nấu cúng Tất niên. Sau đó lại luợn về nhà đèo papa lên cơ quan trực, lấy xe về h chỉ còn mỗi việc là đi rửa xe thui, tranh thủ ol tí, hé hé....

P/S: Chúc ông chủ trang trại lap top + mèo ú ăn tất niên vui vẻ và ấm cúng nhá, mà làm tất niên với ai vậy ạ? Hie Hie. Định bụng gặp để chúc tụng cuối năm vì dù sao ông chủ cũng ko về VN đc nhưng lại Idle rùi, hic hic...

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2008

Entry for February 03, 2008

Ta đã trở lại....

Lên tàu lúc 15h thứ 7 ngày 2/2. Hic, lâu rồi, một năm chưa đi tàu xe thấy cảm giác lâng lâng đến lạ. Lần nào mình về cũng thế, khách rất ít, mình đúng là đứa lạc đàn, miền Nam lại ra Bắc học. Mấy dứa cùng phổ thông về hết rồi, lâu rồi, í ới ở quê lâu rồi, có mỗi mình lang thang vô định...

Cảnh vật những nơi tàu đi qua vẫn thế, không có gì thay đổi. Duy chỉ có biển ở gần đài Hải Vân là đục ngầu giận dữ, vỗ liên hồi không ngừng nghỉ, không lẽ nó giận dữ khi thấy mình, hic hic, Chả bù cho hôm lên tù, nắng tự nhiên vàng rực rỡ anh ku nhể, hie hie.Chả thế mà bé Nhâm đang học trên lớp cũng đú đởn nhắn tin cho mình bảo là ông trời thương anh Tèo thật đấy...Hô hô, chuyện, người tốt bao h chả được phù hộ...Đường đi nối tiếp những vui buồn xen lẫn mệt mỏi, chống chếnh trống trải liên hồi như những đợt sóng. Nhưng khu dân cư nghèo vẫn như thế, cheo leo bên những sườn đồi vô định, bao h thóat nghèo. Buổi tối ngủ trên tàu thật là khủng khiếp, lạnh kinh dị, buốt, ghế cứng ko nằm đâu được cả, ngủ gà gật như thằng ăn mày chính cống...May mà lúc tối đó có ku Tuấn, bạn Tuân, bạn Oap và bạn Phượng nhắn tin nên cũng đỡ buồn. chẹp chẹp. Tiếc mỗi vụ bạn Tuân dặn khi nào đến ga Bỉm sơn thì nháy máy để bạn í ra vẫy tay...nhưng mờ mình lại ngủ quên béng mất, đến gần 20h kém, đến ga Thanh Hóa rồi mới tỉnh, hic hic.Có lúc có mạng, cũng có lúc mất sóng nên cũng chán, có khi nhắn tin chả đến j cả...Bùn...

Năm nay tàu chạy nhanh hơn nên lúc 15h đã về đến nhà. Kết thúc 1 ngày 1 đêm ác mộng. Em vẫn sống nhăn răng anh ku ạ, hie hie...

=======================

NGhỉ ngơi đc một buổi tối thì sáng nay phải đi tảo mộ, thắp hương cho ông cố trong quê....Có những điều cũ kĩ, truyền thống thì vẫn gìn giữ cho đến ngày hôm nay. Những gương mặt xưa như còn hiển hiện cùng con cháu trong những ngày cuối năm. Hưong hồn, ân tình....Nhớ ông cố lắm, lúc ông ra đi mình lại ko bên cạnh được. Nhang, khói, nước mắt cay sè....

=======================

Tình hình là máy hôm nay về ku Tuấn cũng hay nhắn tin cho mình. Sứong nhé, hết sợ ma rồi nhé, bao nhiu ng` thân bên cạnh cơ mà. Lịch ăn chơi kín thế kia còn kêu ca j nữa, tết là phải về quê, hô hô. Nhớ cái vụ cá bốg nhé, tớ ko quên đc đâu^^.

P/S: anh ku ới ời, alô...

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2008

Đêm thấy ta là thác đổ...


1. Đến tối hôm nay là tròn 3 hôm không ăn hạt cơm nào rồi. Xem nào, hôm tết ông công ông táo định mua chú cá chép về nhà chơi chơi tí rùi cho vào nồi nhưng kế hoạch không thành, đúng là trời phật phạt ta rồi. Hôm tiếp theo thì ko muốn ăn, chính xác là ko có tâm trạng để ăn, phần cũng vì lạnh nữa nên lười. Mà cũng không hiểu sao như thế lại đỡ cái cổ họng nhỉ, giọng ko khàn nữa, ngủ ngon (tuy hơi lạnh). Mà sẽ còn nhớ mãi cái hộp bánh iu quý của cụ Long, ôi lộc trời, về nhà bình an cụ nhé, bánh cho co pie ngon lém, ^^. Hôm nay thì tranh thủ dọn đồ, đến 12 h trưa mới vội chạy đi học, ko kịp ăn, chỉ vội chạy vào căn tin ăn tạm bát mì. Đúng là bát mì hôm cuối, thịt bò hết, trứng cũng vừa hết, hành cũng hết, chỉ còn mấy miếng thịt lợn và mấy quả quất, hic hic...mà mình cũng hồn nhiên như ..điên, ăn xong chạy vội đi mua quà cho thằng bạn sinh nhật, quên béng thế nào lại ko trả tiền tô mì, mà cũng chả có ai gọi lại, có khi họ bận lo dọn cũng quên, ôi, tội lỗi, tội lỗi, sau tết ra chịu trận vậy...
2. Nhờ anh ku động viên mà sau một hồi mình đã tìm được cái thẻ ATM, hôm nay hí hửng ra rút tiền. Ôi trời, máy nào cũng lỗi, cũng ko phục vụ...gấp quá, phải vào học, đành mượn tạm đứa bạn tiền để tối đi mua một ít bánh kẹo về thắp hương ông bà (1 năm rồi chứ ít j), cũng định mua một cái áo cho ku em ở nhà nhưng tối, lại mưa, lại buốt, chả có xe, ko đi đc, hic hic, đành thứ lỗi vậy...mà cũng hơi hâm hâm khi đi mua đồ mùa hè vào cái thời tiết này. Khốn khổ, sao cứ đụng lúc mình cần tiền nhất thì máy móc cứ hỏng nhể,><. Gét ông trời lằm lắm...


3. Tối nay đi sinh nhật Tài. Sinh nhật nó năm nào cũng trúng dịp tết, may mà năm nay ko trễ lắm, bọn trong nhóm vẫn còn ở lại khá đầy đủ, hie hie. Tuấn, Ân, Sang, Hiển, Tài và mình..Cả bọn ăn lẩu tự nấu ở nhà, no lặc lè như gấu con,...Hì hì. Tình bạn là cần những khi khốn khó giúp đỡ nhau, dù mình biết ai cũng có nỗi khổ tâm riêng, cho dù người đó là con người hoạt bát ngoài đời nhất. Trọn đời ko thể thiếu bạn bè. Nếu như có lúc nào ta ích kỷ, chỉ nghĩ đến mình thì có lẽ ta đã là con người khác. NHớ lắm những lúc đến nhà Thảo ăn cơm ké (chực í, nó rủ về mà), buông đũa xong mới thấy ưa ứa nơi mắt,...đời sinh viên là thế. Buồn có, vui có, gian khổ có...Vượt qua?
4. Mấy hôm nay anh ku chịu khó nghe mình kể lể cái sự đời... Cảm ơn anh ku lắm lắm, anh ạ.Nghe và thấu, anh ku nhỉ. Đôi khi ta cần có ai đó bên mình, để ta thấy mình vẫn ko cô độc, ko cần nói nhiều, chỉ cần cử chỉ thôi cũng làm ta ấm lòng đôi chút. Cần một người hiểu mình và chia sẻ với mình thật khó. Ta lạnh lùng lắm, đơn độc lắm.Nói chuyện với anh ku thật vui, thấy anh cười cũng vui lây, hì hi.

5. Nhắn tin cho ku Tuấn từ khi nó lên tàu đến h. Mạng đúng làm hâm, dở người, nhắn tin j hình như ko đến một vài tin sao đó. Mà tối nay gọi cũng ko đc. Yêu cầu bạn Tuấn lên HN gấp gấp, mạng điện thoại quê nhà bạn yếu quá. Uh thì cũng hay, một người bạn mới, cần lắm sự chân thành, cần lắm bạn ạ. Bạn cũng có dây mơ rễ má với cái kẻ dc gọi là “anh ku” bên trên đó đúng ko nào? Hè hè, kẻ thì ra Bắc, người thì vào Nam, ngược xuôi những chuyến tàu…16 nhé, 16 bạn hãy lên tàu nhé, tớ nói rồi, nói là làm, bạn mà ko làm tớ sẽ gọi anh ku về xử cậu, tớ cũng xử cậu… Khi nào tớ sẽ kể với cậu chuyện của tớ nhé, xl vì tối nay ko trả lời, vài mẩu tin không thể nói hết được đâu bạn ạ...Mà hôm nay tớ mới bit bạn sợ ma nhé, hie hie


6. Lạnh lẽo một mình ở nhà trọ. 5 tầng nhà mà ai cũng về hết rồi. Tối đi về qua những cầu thang mà rợn người…

Đời ta hết mang điều mới lạ, tôi đã sống rất ơ hờ….