Thứ Ba, 10 tháng 3, 2009

Entry for March 10, 2009




:)

Đã đi rồi nhỉ. Gudluck!:)

Cảm ơn đời khi em có anh yêu

Để cuộc sống em không còn vô vị

Đời bỗng vui như sau cơn mộng mị

Nắng vàng ươm soi nhẹ đáy hồn yêu



Cảm ơn đời khi em có anh yêu

Để em biết đủ vị đời đắng chát

Để khao khát, để thèm thuồng, để mải miết

Hòa vào anh vào tâm thức mênh mông



Cảm ơn đời khi em có anh yêu

Cho mưa lạnh chẳng làm em buốt giá

Cho mây kia chẳng còn là gì cả

Bởi có anh, ánh sáng của đời em




Cảm ơn đời khi anh biết yêu em

Em đã biết thế nào là sự sống

Bao năm em chết trong lòng u uẩn

GIờ hồi sinh và tha thiết yêu anh



Cảm ơn đời sáng ngày em thức dậy

Nghe hơi anh ấm áp cả hồn yêu

Và lòng không hiu quạnh mỗi ban chiều

Khi nắng tắt đời vẫn vui vẫn hát



Cảm ơn người yêu dấu

3 nhận xét:

  1. Bài thơ quá hay!
    Hãy yêu như chưa hề yêu và như thể sẽ không bao giờ được yêu nữa.
    Hãy đốt cháy mình bằng cảm xúc của tình yêu. Dù có buồn, có đắng cay (nếu có) thì khi nhìn lại ta sẽ thấy rằng mình là người hạnh phúc vì đã biết thế nào là tình yêu.
    Phải kg em nhỉ?!

    Trả lờiXóa