Hiển thị các bài đăng có nhãn blog. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn blog. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 30 tháng 4, 2009

[remove] Entry for April 30, 2009

Thật không thể tin rằng có một ngày chúng ta lại remove blog nhau

Thì cũng chỉ là một cú click chuột nhưng lại khiến cho lòng mình đau đáu

Có lẽ trái tim của mỗi người đã tìm được cho mình một nơi nương náo

Nên mặc sức vẫy vùng mà rời bỏ lẫn nhau?

Thật không thể tin rằng bây giờ mình vẫn còn đau

Tự giam cầm trái tim trong muôn ngàn cơn mộng mị

Em với anh - ai đã vượt qua được bờ lý trí

Để sống ganh đua với trăm vạn sự đời?

Remove blog rồi, ta có chắc tìm được những phút thảnh thơi?

Hay trong tim mỗi người lại tiếp tục dành cho mình một gam màu xám

Cứ mỗi một ngày là thấy buồn ảm đạm…

Nhớ một người mà chẳng thể đến với nhau…

Người sẽ nghĩ gì về những chuyện ngày sau?

Những chuyện ngày xưa và chuyện ngày hôm nay nữa…

Khi trái tim đang đứng giữa hai bờ chọn lựa…

Ta lại lạnh lùng, xóa bỏ, quên mau…

Rồi mai này chúng ta chẳng còn thích thú khi đọc những dòng blast mà mình đã âm thầm gửi trao.

Mây bay ngang rồi bay qua đời... là như thế…

Ta remove blog nhau để chẳng còn ai thấm buồn cho từng entry kể lể..

Nhắc lại một thời thuở chúng mình yêu…


Phan Lê Trung Tín.

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2009

Entry for April 10, 2009

Cứ ầm ĩ mãi chuyện blog 360 die. Mong rằng khi xuông âm phủ, blog ta vẫn mở cho các chàng ma quỷ còn xem. Buồn quá nên chia sẻ bài thơ này cho mọi người

Một ngày lạc lõng trong quay cuồng không gian ảo.
Ta đốt cháy mình bằng nhịp phím chơ vơ
Tiếng gõ lanh canh thay cho tiếng lòng nức nở
Những yêu thương bỗng hóa xa mờ...

Chợt nhận ra blog bao ngày chẳng có được một comment
Của người xưa – người của thời hoa tím
Những entry vô hồn như cung đàn tắt lịm
Thấy mình hoang tàn như nốt nhạc phù du

Gõ vài dòng Blast: “Ta muốn níu kéo mùa thu…”
Người vẫn chẳng comment cho blog thôi buồn ủ rủ
Vội change theme bằng tấm hình của những ngày tháng cũ
Sao blog vẫn đầy nỗi nhớ thiết tha…

Đã bao lâu rồi người chẳng view blog ta?
Những ngón tay không dưng lại lạnh tê trên từng nhịp phím
Ta khóa blog như đóng cửa lòng mình im ỉm
Blog phủ rêu mờ dấu vết lấm lem...

Đã lâu rồi blog chẳng nhận được comment…


Chuột Rain Phan Lê Trung Tín