Hiển thị các bài đăng có nhãn tôi. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tôi. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2009

[No promises] Entry for May 25, 2009




Hey baby, when we are together, doing things that we love.

Every time you're near I feel like I’m in heaven, feeling high

I don’t want to let go, girl.

I just need you to know girl.


I don’t wanna run away, baby you’re the one I need tonight,

No promises.

Baby, now I need to hold you tight, I just wanna die in your arms


Here tonight


Hey baby, when we are together, doing things that we love.

Everytime you're near I feel like I’m in heaven, feeling high

I don’t want to let go, girl.

I just need you to know girl.


I don’t wanna run away, baby you’re the one I need tonight,

No promises.

Baby, now I need to hold you tight, I just wanna die in your arms


I don’t want to run away, I want to stay forever, through Time and Time..

No promises


I don’t wanna run away, I don’t wanna be alone

No Promises

Baby, now I need to hold you tight, now and forever my love


No promises


I don’t wanna run away, baby you’re the one I need tonight,

No promises.

Baby, now I need to hold you tight, I just wanna die in your arms


I don’t wanna run away, baby you’re the one I need tonight,

No promises.

Baby, now I need to hold you tight, I just wanna die in your arms

Here tonight.




Đã hai lần rồi. Sao hình bóng vẫn như ẩn hiện đâu đây? Sao lại giống thế?


Những ngày hoang hoải :)

Đã hai lần rồi. Sao hình bóng vẫn như ẩn hiện đâu đây? Sao lại giống thế?

Những ngày hoang hoải :)

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2009

[Hia hia] 19/05/2009 :D




Tấm này nhìn hay nhỉ, hay chứ, hie hie.

May là cũng khỏe để đi bảo vệ, dù lịch bị đổi.

Vui vì vẫn đông bạn bè anh chị em đến vì mình chả báo gì :D

Tấm này chụp nhún chân xuống đấy nhé, k phải lùn đâu :))

Cảm ơn mọi người vì tất cả nhé :)

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2009

Entry for May 17, 2009




Ba đi làm về mệt, ngồi một chỗ, nhấm nháp ly nước chanh. Má ngồi bên, lưng vẫn còn đau. Đứa con thì đi biệt tích. Tiền, tiển và tiền. Bây giờ trong đầu nó chỉ có tiền mà thôi. Bao nhiêu lần, mong chờ một cuộc điện thoại mà có gì đâu. Tóc ba đã bạc hơn….

Mệt quá, lại ốm. Đã ốm rồi thì ốm rất dai dẳng. Tuần sau bảo vệ khóa luận rồi, không biết có đỡ không nữa. Cố lên nào.

Không biết bây giờ nơi ấy hoa có vàng không? Có chờ không?

Ngày tháng trôi qua mau cho lòng thêm nuối tiếc
Một thời mộng mơ đã qua
Còn đâu nữa bóng dáng dịu dàng
Tà áo trắng thướt tha sân trường
Sẽ không còn những khi bâng khuâng
Nghe hè về trống vắng
Phượng buồn ngập tràn lối đi
Giọt nước mắt rớt khẽ bờ mi
Làn môi thắm chứa chan nỗi niềm
Luyến thương ngày cách xa

Từng chiều qua đây ngập ngừng vu vơ
Chìm vào trong nỗi nhớ
Nhớ rồi quên bao năm tháng dịu êm
Giờ chỉ là dĩ vãng
Mùa hè ơi sao đến vội vàng
Chia tay nhé bạn thân
Và từ biệt mái trường

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2009

280




Cứ như thế trôi qua. Mấy hôm nay thấy ngày càng có chút gì đó hẫng hụt. Tự nhiên có mấy đứa đang vui h lại im ru. Im như ru...

Ngày chầm chậm trôi như thế đấy. Tuần sau bảo vệ khoá luận rồi, chả có cảm giác gì. 31/05 thi nốt môn Kinh tế chính trị, ôi, anh yêu em =)). Và sau đó, tất nhiên sẽ kết thúc đời học sinh ở đây.

Sang tháng 6 sẽ là mốc thời gian mới. Tự vạch ra cho mình một kế hoạch nho nhỏ. Quãng đường mới. Cho anh, cho em, cho ai nữa?:)

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2009

Entry for May 11, 2009




Copy từ blog người khác :)

Tôi đang sống lạc loài
Sống không phanh với những ý nghĩ và kế hoạch
Sống không chừng mực với hi vọng và thất vọng
Sống để rồi chẳng biết tôi đang làm j, có j và mất j nữa.

Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2009

Entry for May 08, 2009




(chân ai đệp hơn :))

Mưa đầu mùa lại đến mất rồi. HN năm nay thời tiết chán kinh khủng. Đầu và giữa tuần nắng đệp, lâu lâu cũng to to, cuối tuần lại mưa, mà tuần này mưa một chút đã ngập nước. Thế mà cũng phải sang trường chứ lị. Haizzzzz.

Sao cứ hay mất thế nhỉ. Hôm qua và hôm nay ăn bánh mì chấm sữa, còn nốt lon sữa ông Thọ cuối cùng, hết rồi chả biết chấm gì, có khi ăn bánh mì chấm nứoc lã =)).

Tình hình là vẫn như thế. Phân vân vẫn có thừa và mọi chuyện chưa đi đến đâu cả. Bạn Vịnh bạo đã chuận bi đến 9 bộ hồ sơ ở nhà, chỉ chờ có them cái chứng nhận tót nghiệp tạm thời là ồ dê, đi rải hồ sơ xin việc. Còn mỗi mình vẫn bơ vơ, hơ hơ.

Ngày càng thấy có một điều gì đó không lý giải nổi, do bản thân mình, không thoát ra được. Chạy mãi rồi thấy ngột ngạt.

Chấm chấm chấm …

I guess now it's time for me to give up
I feel it's time
Got a picture of you beside me
Got your lipstick mark still on your coffee cup
Got a fist of pure emotion
Got a head of shattered dreams
Gotta leave it, gotta leave it all behind now

Whatever I said, whatever I did I didn't mean it
I just want you back for good
Whenever I'm wrong just tell me the song and I'll sing it
You'll be right and understood

Unaware but underlined I figured out this story
It wasn't good
But in the corner of my mind I celebrated glory
But that was not to be
In the twist of separation you excelled at being free
Can't you find a little room inside for me

Whatever I said, whatever I did I didn't mean it
I just want you back for good
Whenever I'm wrong just tell me the song and I'll sing it
You'll be right and understood

And we'll be together, this time is forever
We'll be fighting and forever we will be
So complete in our love
We will never be uncovered again

Whatever I said, whatever I did I didn't mean it
I just want you back for good
Whenever I'm wrong just tell me the song and I'll sing it
You'll be right and understood

I guess now it's time
that you came back for good

Thứ Tư, 6 tháng 5, 2009

Hạnh phúc khi sống độc thân

Hạnh phúc khi sống độc thân

Sống một mình, bạn sẽ thoải mái tự do muốn làm gì thì làm, chẳng phải có trách nhiệm với ai và đặc biệt muốn hẹn hò hay tán tỉnh bất cứ cô nào cũng không bị lườm.

Marieclaire đã tổng hợp lý do khiến đàn ông muốn duy trì lâu dài cuộc sống lý tưởng này.

Thích xem gì tùy thích

Ở một mình, có thể thoải mái xem các kênh bạn yêu thích mà chẳng có ai làm phiền cả. Thế nhưng, khi có cô nàng nào bước vào cuộc đời bạn, cái điều khiển TV sẽ không còn nằm trong tay bạn nữa. Nàng sẽ chọn các thể loại phim và chương trình yêu thích và mặc kệ bạn.

Không phải có trách nhiệm

Không phụ thuộc vào ai hoặc bắt buộc phải "dính như sam" với bóng hồng nào.

Trong khi những anh chàng trót chui đầu vào rọ sẽ phải lên lịch chơi bời hoặc đi nghỉ với bạn gái trong cả mùa hè thì bạn, kẻ vẫn còn đơn bóng chẳng phải lập ra kế hoạch hay miễn cương đưa bố mẹ bạn gái ra sân bay hay ngồi nghe buổi hòa nhạc chán ngắt mà nàng thích.

Tự do

Có thể ra ngoài đi chơi với bất kỳ cô gái nào bạn muốn. Kiểu tán tỉnh môt lúc nhiều cô vẫn làm khối anhchàng hứng thú. Nếu nàng nào gật đầu thì yêu còn không thì cũng chẳng mất gì.

Không phải dọn dẹp

Với những chàng chưa cặp kè với ai thì việc phòng ngủ bừa bộn hay bẩn thỉu cũng chẳng quan trọng bởi anh ta đâu có dắt cô nào đến đó chơi. Vì vậy, phái mạnh tôn thờ chủ nghĩa độc thân thích kiểu sống như thế này hơn là lúc nào cũng phải gọn gàng, sạch sẽ chỉ để làm vừa lòng ai đó.

Không phải hồi hộp hoặc chờ đợi xem con mồi có cắn câu không

Một cuộc đi săn hay thả câu luôn đặt người đàn ông trong tình trạng chờ đợi và cố gắng phán đoán xem người ấy liệu có “đổ” hay không. Không tán tỉnh em nào thì chẳng phải sốt ruột để đoán tình hình đối phương.

Tập trung để phấn đấu

Một trong những điều tuyệt vời nhất bạn có thể làm lúc còn chưa yêu ai là: thử mọi điều mới mẻ, du lịch khắp nơi, phát triển năng lực… Nhưng khi bạn kết cô nào, bạn vẫn có thể làm tất cả những việc đó nhưng không còn dễ dàng để tập trung trí lực như lúc đầu.

Chi Anh

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2009

Entry for May 01, 2009




Sáng. Chị chủ nhà nói nhỏ (chắc sợ kẻ trộm nghe thấy): Chiều nay anh chị về quê, em ở nhà nhớ đóng cửa khóa xe cẩn thận. haizzz, xe mình ko có khóa càng, mọi người về hết. Cả 3 khu trọ còn lại mỗi mình ở lại :(. Thế là tối đến có mỗi phòng mình sáng đèn, là la lá lá....:))

Xách xe lượn vài vòng cho đỡ buồn. Phố xá vắng vẻ, thông thoáng, không đông đúc bụi bặm như ngày thường. Này thì Pháo đài, Láng, Đê la thành, nguyễn chí thanh, Cụ Huỳnh, rồi thì qua văn Miếu, qua Lăng Bác,... Thấy vẫn thích cái cảm giác 1 mình, thú vị riêng, gặm nhấm những nỗi niềm riêng.

4 năm rồi, vẫn như thế, một mình với những không gian lặng yên mà lâu lâu mới như thế. HN đôi lúc vẫn yên ả....

Sớm thức giấc vẫn nghe xa vời vợi...

Quảng Ngãi nhớ thương!

Thứ Năm, 30 tháng 4, 2009

[remove] Entry for April 30, 2009

Thật không thể tin rằng có một ngày chúng ta lại remove blog nhau

Thì cũng chỉ là một cú click chuột nhưng lại khiến cho lòng mình đau đáu

Có lẽ trái tim của mỗi người đã tìm được cho mình một nơi nương náo

Nên mặc sức vẫy vùng mà rời bỏ lẫn nhau?

Thật không thể tin rằng bây giờ mình vẫn còn đau

Tự giam cầm trái tim trong muôn ngàn cơn mộng mị

Em với anh - ai đã vượt qua được bờ lý trí

Để sống ganh đua với trăm vạn sự đời?

Remove blog rồi, ta có chắc tìm được những phút thảnh thơi?

Hay trong tim mỗi người lại tiếp tục dành cho mình một gam màu xám

Cứ mỗi một ngày là thấy buồn ảm đạm…

Nhớ một người mà chẳng thể đến với nhau…

Người sẽ nghĩ gì về những chuyện ngày sau?

Những chuyện ngày xưa và chuyện ngày hôm nay nữa…

Khi trái tim đang đứng giữa hai bờ chọn lựa…

Ta lại lạnh lùng, xóa bỏ, quên mau…

Rồi mai này chúng ta chẳng còn thích thú khi đọc những dòng blast mà mình đã âm thầm gửi trao.

Mây bay ngang rồi bay qua đời... là như thế…

Ta remove blog nhau để chẳng còn ai thấm buồn cho từng entry kể lể..

Nhắc lại một thời thuở chúng mình yêu…


Phan Lê Trung Tín.

Thứ Tư, 29 tháng 4, 2009

Entry for April 29, 2009




Nhớ nhà.
Những ngày này đang chạy đua với những công việc cuối cùng, tạm gọi là của đời sinh viên.

Mệt mỏi, hiu quạnh.

Mấy hôm nay mưa, rả rích càng làm cho không khí ngày lễ thêm ảm đạm.

Chẳng biết ở nơi đó có mưa như này không nữa...

Nhớ chẳng vì muôn lý do nào.

Cũng chỉ là để nhớ.

Hôm nay 29 rồi, mai 30. Liệu có gặp hay không?
Thiên đường có tồn tại không em
Trong những ô trần của kiếp người bụi bặm
Bàn tay đôi lần không còn ai dám nắm
Thiên đường nghiêng mình như một chiếc lá chơ vơ
Thiên đường xa mù nên anh gọi là giấc mơ
Bởi thế gian không có nhiều câu chuyện cổ tích
Những nhỏ mọn, hờn ghen, vờ vịt
Đã biến thiên đường thành chuyện đã qua
Người ta nghĩ về thiên đường bằng những ngữ từ mỹ hoa
Bằng những câu thơ lời ca bay bổng
Anh thấy buồn vì thiên đường bên anh trống rỗng
Như nốt nhạc dư thừa của khúc tình ca
Ngày mai này anh quyết định đi xa
Em có nắm tay anh không - một lần sau cuối?
Cho thiên đường không buồn rũ rượi
Bởi nơi anh về có lẽ rất xa...
Anh biết thiên đường chỉ là chuyện hôm qua...
Chuột Rain

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

Entry for April 28, 2009




Một chút bằng lăng này.

Cho những ngày hỗn loạn :)

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2009

Nơi bắt đầu!




Nếu được chọn em sẽ yêu lần nữa

Vẫn là anh muôn thủa vẫn là anh

Như tan tro cháy muôn đời trong lửa

Như mây xanh thề trọn lấy lá cành




Nếu được yêu em sẽ không cần chọn

Biết yêu anh-biết tất cả trên đời

Tình yêu em nồng đậm tựa mây trời

Không biên giới, mây đường không ngăn lối




Dẫu biết đời lắm chông gai trở ngược

Tình yêu ta là hụt hẫng chênh vênh

Như gót sen vấp váp giữa tháp đền

Và là cỏ xiêu mình khi đông đến.



Em sẽ đi dù con đường khấp khiễng

Em sẽ qua dù xuôi khắp mây thiêng

Đến mưa ngàn hay gió lốc cuồng điên

Em vững dạ và tiếng về phía ấy




Nơi có anh - nơi đó là sự sống

Nơi có anh - nơi cõi chết bắt nguồn

Yêu là chết trong lòng một ít

Em yêu anh em chết cả tâm hồn

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2009

Tik tak tik tak




Hồi kia, năm 2, năm 3 2 đứa ở chung nhà trọ 500k, ko khép kín, chưa kể điện nước, chưa kể đến cái gọi là "nhà của bà bà muốn cho chúng mày ở hay ko cho ở là quyền của bà" thì đôi lúc vẫn thấy xót tiền, 500k quả thật lớn lắm ý.

Thế rồi sang học kỳ 2 năm 3 bỗng dưng thấy giá nhà 800k (đôi khi ko khép kín) lại bình thường, chả thấy xót như hồi nó mới tăng tiền nhà lên nữa. Vật giá tăng nên cách suy nghĩ cũng tăng.

Còn bây giờ thì, haizzz, tiền nhà 1tr100k thấy cũng bình thường vì bây h ở đâu cũng thế rồi, thậm chí ác hơn, chúng nó h xây nhà toàn xây nhà to cho 4, 5 đứa ở, 1tr7, 1tr78 :)), đúng là tận dụng. May mà chỗ mình vẫn còn chỗ để xe rộng rãi,...:P

Mà xăng tăng liên quan j đến nhà trọ, sao xăng giảm ko giảm nhà đi :(

Cuối cùng chung quy là giá cả, tiền bạc,... tăng vù vù....

Sắp ra trường rồi, sẽ có những nỗi lo toan mới. Nhất quyết ko ăn bám. Để rồi xem.

Nhưng mà, cũng phải có cái nhà ổn định rồi mún làm j thì làm, :)).

Xem nào, cuối tháng này, chưa tính tiền nhà điện nc thì các khoản khoá luận, học phí, tiền linh tinh đã ngót nghét hơn 2trịêu :(.

Thồiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii.

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2009

46, 48, 48, 64, 0, hero!




46. Lớp Tiểu học có 46 mạng, tất cả đều đúng tuyến, đa phần con nhà nghèo, chơi với nhau bằng tình cảm chân thật của trẻ thơ, nhất là cả hội trong xóm của nó – gần trường, nhà gần nhau nên tíu tít với nhau cả ngày. Kẻ đứng thứ 46 trong danh sách là Yến, tên của bạn ấy phải viết thêm vào bên dưới cùng vì sổ điểm tiểu học hồi đó chỉ có 45 số, nhưng cuối cùng bạn ấy lại là người điểm cao nhất lớp, mỗi tội người hơi nhỏ con, và cô chị của bạn ấy lại học cực siêu, là niềm ngưỡng mộ của cả xóm. Hai chị em sau này đều học Ngoại thương SG, chị thì ra trường năm rồi, còn Yến tất nhiên năm nay cũng ra trường như nó. Chậm rãi, cái thời tiểu học 5 năm là một thời gian đẹp không vướng chút bụi buồn nào, đúng như kiểu “em sẽ là mùa xuân của mẹ, em sẽ là màu nắng của cha…” vậy.

48. Cấp hai. Một số bạn chuyển đi trường khác, còn như gần lại hầu như cả lớp lên cấp 2 vẫn học cùng lớp với nhau, có một số bạn chuyển từ lớp khác sang nữa. 48 mạng. Dở khóc dở cười với những cái gọi tình cảm yêu đương nửa mùa. Thời gian này đúng như mô tuyp truyện của Nguyễn Nhật Ánh, chưa đạt đến mức độ của tình yêu thực sự nhưng đã chớm nở ban đầu những tình cảm rung động đầu đời, mở ra những con đường mới nhưng lại kết thúc không phải là một mối tình nên để lại bao ngẩn ngơ và những cảm xúc không thể lý giải nổi cho lứa tuổi hồn nhiên mơ mộng. Cỏ may vẫn vướng chân em đấy thôi, nó không dứt ra nhưng nó không là gì cả.

Dù sao, vẫn là gắn bó, nhưng là bạn bè chứ không phải người yêu. Có những người vẫn gắn bó từ bấy đến giờ, đơm hoa kết trái thành những điều hạnh phúc. “Mây và tóc em bay trong chiều gió lộng….”

48. Cấp ba. Mỗi đứa mỗi ngả. Đứa trường chuyên, đứa học trường khác với những người bạn mới. Tình yêu trỗi dậy, đôi khi lại nức nở bồi hồi không kém phần thi vị. Nhưng rồi nó và mọi người vẫn nhận ra rằng cũng chỉ là thoáng qua mà thôi, đơn giản là những gì không phải trải những nếm trải buồn vui, đau đớn thì không thể là hạnh phúc được. “Nó không là hoa nhưng nó là mùa”. Nhưng cũng có kẻ “bàn tay em năm ngón ru mãi ngàn năm” đó thôi…

64. Đại học, 64 mạng tứ xứ. Chia tay đất Quảng một mình ra HN học.

Nhạt nhẽo. Vô vị. Đắm mình trong những u mê.

From zero to hero. Bây giờ nó không phải ở mức 0 nhưng cũng chẳng muốn thành hero. Bản thân chỉ muốn một cuộc sống yên bình, không bon chen, không cần người ta phải biết đến quá nhiều. Đơn giản thế thôi nhưng sao mà xa lắm.

P/S 1: Bây h đúng là đã đi hai con đường khác nhau rồi, nói đúng hơn là chính tất cả chúng ta tự tạo nên điều này. Ký ức chạy trốn còn thương nhớ không biết đổ về đâu.

P/S 2:

THIÊN DI


Thiên di tuổi thơ về miền gió bụi

Trang giấy trắng trong lem luốc vết mực nhoè

Thiên di ngây thơ về miền tình yê
u ngập tràn giông tố

Mắt em buồn rưng rức đỏ hoe

Tháng ngày không em mưa tràn phố núi

Tôi thiên di sạch trong bằng khói thuốc men nồng

Đêm loạng quạng đóng cửa phòng rồi khóc

Có giọt nào chảy đến phía em không

Thiên di tôi từ miền nông nổi

Đong đẩy đò đưa xuôi ngược dòng đời

Qua bao tháng năm thấy mình thêm tuổi

Chợt sợ một ngày tôi chẳng phải là tôi

Có bao giờ em quay về phố cũ

Cho tôi thiên di an phận đời mình

Cho tôi yêu em một lần thôi cũng đủ

Để lại thấy mình hồi hộp thuở đầu tiên

Thiên di mái đầu từ xanh đến bạc

Màu thời gian nhuộm trắng như mây

Chờ một ngày mây thành cơn mưa nhỏ

Kiếp nhân sinh xin trả lại cho đời.

Đà Lạt, VI / 2005


Đ.L.P

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2009

Entry for April 10, 2009

Cứ ầm ĩ mãi chuyện blog 360 die. Mong rằng khi xuông âm phủ, blog ta vẫn mở cho các chàng ma quỷ còn xem. Buồn quá nên chia sẻ bài thơ này cho mọi người

Một ngày lạc lõng trong quay cuồng không gian ảo.
Ta đốt cháy mình bằng nhịp phím chơ vơ
Tiếng gõ lanh canh thay cho tiếng lòng nức nở
Những yêu thương bỗng hóa xa mờ...

Chợt nhận ra blog bao ngày chẳng có được một comment
Của người xưa – người của thời hoa tím
Những entry vô hồn như cung đàn tắt lịm
Thấy mình hoang tàn như nốt nhạc phù du

Gõ vài dòng Blast: “Ta muốn níu kéo mùa thu…”
Người vẫn chẳng comment cho blog thôi buồn ủ rủ
Vội change theme bằng tấm hình của những ngày tháng cũ
Sao blog vẫn đầy nỗi nhớ thiết tha…

Đã bao lâu rồi người chẳng view blog ta?
Những ngón tay không dưng lại lạnh tê trên từng nhịp phím
Ta khóa blog như đóng cửa lòng mình im ỉm
Blog phủ rêu mờ dấu vết lấm lem...

Đã lâu rồi blog chẳng nhận được comment…


Chuột Rain Phan Lê Trung Tín

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2009

Entry for March 25, 2009




(Hà Linh này, không liên quan nội dung entry nhá :D)

Có vẻ như, ngày càng xa thì phải. Hì :)

Âu cũng là....:)

Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2009

Chiếc lá buổi đầu tiên

Cho những ngày cuối tháng 3 này. Mùa hè sắp đến òi :)

Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say

Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu

Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Lời hát đầu xin hát về trường cũ
Một lớp học buâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm

Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi

"Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy!"
Mười chú chứ, nhìn xem, trong lớp ấy
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao)

Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa hoa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm

Thôi đã hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi

Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.
Hoàng Nhuận Cầm

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2009

Bỗng dưng muốn....




(thành viên BCN CLB Luật Gia Trẻ của K30 qua hai thời kỳ này)

Bỗng dưng muốn cười này.

Đừng nghĩ tôi sẽ cười thật, hay nói chính xác hơn là cười đúng nghĩa của từ "smile". Nghe nó mới xót làm sao:). NGười ta cũng sẽ bất ngờ lắm đấy. Có bao giờ cười mấy đâu :)

Muốn cười thật lớn, cho cái gọi nôm na là "sự đời" như người ta vẫn hay gọi, vẫn hay bình luận mỗi sáng trên các phương tiện đại chúng, văn hóa xã hội,...

Nó là cái gì vậy? Gọi nguyên sơ nhất là tình bạn, còn đi sâu hơn là tình cảm. Đọc Một thời để nhớ của Giang Lam trong những ngày nhàn hạ rồi lại ngẫm đến mình. Cuộc sống sinh viên của 4 người bạn tứ xứ nghèo khổ mà vui. Cơm chỉ có ăn với một nồi canh to ụ... Rồi mưa lũ đến, 2 người xứ Quảng lo lắng, trông ngóng. Con sông Thu Bồn hàng ngày bình yên mà bây giờ lại hung tợn đến thế.... "Tau về quê, khi mô bọn bây về quê tau chơi, hĩ". Xót xa, ngậm nguồi. Bỏ dở con đường học hành là điều không ai muốn, nhất là sinh viên nghèo,... Bữa cơm cuối như nghẹn lại :)

Nhưng lớn nhất là họ có tình bạn thực sự, đúng nghĩa và trong gian khó :)

Nhưng, hình như 4 năm với mình sắp, nó trôi tuột.

Có cái gì đó gai gai người. Cười. Bạc thếch.

Đau.

Thứ Hai, 16 tháng 3, 2009

16th Birth YJC :D




Sinh nhật CLB Luật Gia Trẻ lần thứ 16 đã qua.
Vui có. Buồn có.
Hoan hô các em CLB nhiệm kỳ mới.
Cố lên.
HUG :X:*