Tuổi còn thơ khao khát bay về nguồn...
Quá thất vọng, mệt mỏi, rã rời, áp lực, đè nén, ... sao cứ đổ lên đầu mình như thế. Công sức bỏ ra ko được đền đáp. Niềm tin bị đáp lại không thương tiếc. Ngàn năm nhớ nhung khôn nguôi...
Chuẩn bị đi rồi ư, đúng ko nhỉ, sắp rồi, chỉ thứ 5 tuần sau mà thôi. Im lặng ư? Ừ, im lặng. IM lặng đi nhé, xem có im mãi được ko? Quá ư thất vọng, mất niềm tin...
Còn phải làm gì nữa nhỉ? :(