Hiển thị các bài đăng có nhãn tn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tn. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 5 tháng 2, 2009

Về những sự gặp gỡ và không gặp gỡ!




Thú thực là tớ đã không muốn gặp. Gặp làm chi khi mà cho đến bây giờ tớ thấy hình như sự nhạt nhẽo đã len lỏi khắp nơi xung quanh giữa hai chúng ta và mọi người, mọi cảnh vật. Hai chữ bạn bè có ý nghĩa gì không khi mà sự liên lạc đã gần như mất hẳn, dịp tết cũng im như ru. Có đáng để như thế hay không? Mong chờ chỉ một tin nhắn thôi cũng xa vời quá ư, cũng thấy là không có hy vọng gì ư? Không biết là cậu nghĩ như thế nào nữa. Có lẽ cũng chả nghĩ gì đâu khi mà còn có những sự quan tâm khác mới hơn trong thời gian này. Nó làm tớ khó chịu, khó chịu đến nghẹt thở. Như thế, có nghĩa là tớ quý và trân trọng tình bạn này đến như thế nào. Thế nhưng... Tối qua khi chạy xe từ ga HN về, lòng nặng trĩu. Trong tớ xen lẫn cả cảm giác thấy hối hận một chút nào đó khi thấy cậu có vẻ không vui. Không lẽ ko hiểu? không biết tâm trạng lúc đó như thế nào ư? Không phải tớ mệt mỏi, không phải tớ không muốn gặp. Nhưng chính cậu đã làm tớ như thế. Cậu vẫn giữ cái kiểu lấp lửng nữa chừng không thành thật như thế. Tớ không phải dân ngoài này nên cậu ko cần phải như thế, ko cần phải lo tớ sẽ nghĩ đủ thứ linh tinh như thế. Thú thực là bây h không biết viết gì bây h nữa. Không cảm nhận đc gì nữa. Vô cảm mất rồi. Về SG bình an và ra trường tốt đẹp nhé!

Cho dù cũng biết rằng chuyện gặp gỡ cũng không bao giờ muốn là được, nhất là hôm qua ở ga, thấy dòng người tấp nập xuôi ngược Bắc Nam :)

Mấy hôm nay thú thực là mất hết cảm xúc thật sự. Chỉ muốn một mình. Nhưng sáng nay lại nhảy đi chơi với oap và buổi trưa đi ăn cùng chị maybee. Tham đâu mà tham, nhìn ảnh thì biết.

Nhưng cuối cùng, vẫn thấy như không, như bình thường, không thay đổi được gì!

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2008

Entry for August 27, 2008

Chả biết bạn TN có nhớ không nữa, nhưng tớ thì nhớ như in như thế đấy nhé, nhắc lại kẻo có người quên. Nói thế thôi chứ nhiều khi, có lẽ với tớ cũng chả có khái niệm thời gian nữa. Cứ để nó trôi đi và tự thân chúng ta cũng mong mỏi rằng mọi điều sẽ kéo dài thật dài, không bao giờ chấm dứt, nhất là tình bạn. Có khi cứ ngồi mà đếm, ngồi mà tính ngày thì đôi khi lại thể hiện một sự lo lắng nào đó, không lặng yên, không bình thản chút nào. Bởi thế, từ hôm nay tớ chả đếm nữa, cứ đợi nó tròn năm hẵng nhớ, nhể?!!!

Có lần bạn bảo với tớ là tớ với … và bạn Zi là được đặc cách lắm đấy nhỉ. Cũng phải thôi. Một thế giới gần như bí ẩn mà có cơ một số “tội phạm” (nói cho oai chứ thực ra có vài mống) được lọt vào mà tung hoành và khuấy động tinh thần cho nhau thì coi là đặc cách cũng không quá đâu. Dưng mà nói đi thì cũng phải nói lại nhé bạn TN. Có lẽ bạn cũng biết cái vế ngược lại của mệnh đề ở trên rồi đấy nhỉ. Không đặc cách làm người đặc biệt thì tớ chả ngồi đây mà viết cái entry này cho bạn đâu; không thực sự thấy đặc biệt thì cái hôm bạn gửi cuốn sách Tư pháp quốc tế ra HN thì tớ đã không cố giữ lại cái phong bì chuyển phát nhanh (dù đó là cuốn sách tớ mua hộ bạn tớ - cho nên tớ mới giảy nảy lên khi nghe bạn nói là viết đề tặng vào đó, và cho dù địa chỉ trên đó cùng tên của sender chả có cái j là thuộc về cậu cả) và cái tờ giấy nhớ màu da cam; rồi cái lần mua cuốn Từ điển í. Lần í thật khổ sở cho bạn TN nhỉ. Bao nhiều lần hụt rồi cũng có ngày mang nó về trót lọt trong một ngày mưa tầm tã, rồi lại abc cuốn sách của tớ nữa chứ, hờ hờ…Thế rồi cái hôm nhận được cuốn sách, nghe giang hồ đồn đại là cũng có một thứ mà người ta hay gọi là “letter”. Và rồi tớ hì hục xé toạc cái lớp giấy bên ngoài, tìm đi tìm lại, tìm một cách rất nhẹ nhàng (khổ, cuốn từ điển đắt quá nên phải nhẹ nhàng kẻo rách giấy, hờ hờ) nhưng rốt cục chả thấy đâu cả. Cũng do nó dày quá cơ. Thế rồi lại lân la sang tìm cả bên cái tờ giấy gói, chả thấy dòng chữ gì xấc, chỉ thấy mỗi nào là “Điều 5 Luật HN GĐ; nuôi con nuôi có yếu tố nước ngoài…” rồi là “ôi, hôm nay trời nắng đẹp nhờ”, rồi lại…he he. Nhưng cuối cùng cũng tìm thấy mảnh giấy í ở cuốn từ điển, ở cái trang mà sau này tớ mới được cậu bật mí. Gớm, khéo quá cơ. Người ta không quên đâu mà cứ lo hão, nhắc đi nhắc lại, hie hie. Thế đấy, nếu không đặc biệt, đặc cách thì tớ chả dành time mà làm những việc ấy.

Đến bây giờ tớ vẫn giữ những tờ giấy í ở một nơi thật bình yên đấy nhé.

Hình như bạn TN vẫn chưa quên được “vụ án mờ ám, cố ý che giấu hành vi” và cố tình hối lộ “người thi hành công vụ” bằng…hôn hít đúng không? Há há, chả có ai đánh thuế Flirt và công nhận nó là hối lộ cả đâu. Đừng cố công tìm kiếm nữa vì thực ra là không ai, không có ai và không thể đâu. Khà khà.

Nếu có sang trường đi thi lại (mô phật) thì nhớ ghé sang chỗ văn thư nhé, có bất ngờ đấy. Thế mới biết là tớ phục tài tìm kiếm và điều tra thông tin của tớ đến mức nào, hie hie.

Đôi lúc, tớ không biết nên hiểu khái niệm “tình bạn” như thế nào cả. Tớ chỉ hạnh phúc vì được có những người bạn mà tớ cảm nhận thực sự là bạn mà thôi. Đơn giản là tâm hồn ai cũng có những khe hở, những ai là bạn sẽ lấp đầy những kẻ hở đó và mang đến cho tớ niềm vui cùng những sẻ chia!

Sinh nhật zui zẻ!

P/S: Tự nhiên lại muốn quay về hồi Tết năm rồi bạn TN ạ. Hồi đó có lẽ vui hơn bây giờ vì còn có sự hiện diện của một ai đó nữa; và hình như lúc đó chúng ta chia sẻ với nhau nhiều điều hơn bây giờ. Nó không thể quay trở lại được nữa. Đơn giản vì nó là “thuở ban đầu”.

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2008

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2008

Cơn mưa đêm lạnh lắm...

Uh, có một chút mưa đấy các ấy ạ. Mưa ngoài hiên, một chút thôi. Mưa trong lòng, cũng một chút thôi...

Có những điều xưa cũ giờ đã xa mất rồi, không còn nữa,...

Có những con người vốn như thế mà từ trước nay ta không dám nhìn thẳng vào sự thật đó, vẫn hy vọng và rồi bây giờ lại thấy hẫng hụt đến lạ. Uh thì chỉ yêu bản thân mình thôi, bạn bè chỉ để thấy okie, để thấy mình ko cô độc thôi. Họ là thế đấy các ấy ạ..Never, never. U (2) never understand me, dont see the truth of my heart...never, never...So hopeless, so tired...Now, im me, only me...:)

Entry for February 23, 2008

Người này thì bảo là người kia, người kia thì bảo là mình đang viết về người này, ha ha. Thật nực cười và thất vọng. BB...

---------------------------------------------------

Now, only TLBU. For a dream in future. Sure that!

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2008

Entry for February 22, 2008

"it is thought that to be not necessary to reply" ---> u dont wanna say anything, u agree with my mess? And i were rite? Sure that.

And another person has changed when cameback to HCM...

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2008

Entry for February 21, 2008

A time for us


I have listened this song so many times.

I don't know what i think. all things must come to an end...damn...

My life, my time, my heart, my hurt...

Maybe, i 'm wrong.

Maybe, i 'm a stupid guy. a fool guy...

I, again, say that i love u. I 'm silent, i don't want to see your eyes. ...

I can't believe that's truth.

Who ar u that make me ....?

Alone....I 'm so lonely... Good luck, all good things, true love will come with u coz he's waiting for u, sure that...:)

Thứ Tư, 20 tháng 2, 2008

Entry for February 20, 2008

Không nói gì ư? Im lặng mà out thế ư? Vô tâm thế ư?

Cảm ơn một đoá xuân ngời

***

Em qua như mùa xuân bay qua
Ngoài kia nắng bỗng chan hòa
Em qua như nước từ nguồn
Làm những con sông xanh tuôn

Từ khi em qua gió mây lênh đênh
Hồ trong vắt dáng em thật xinh
Từ em qua tình tràn hết
Sáng lên tiếng cười

Em qua cho tình ta dâng lên
Tình ơi hết thơ ngây rồi
Em qua tha thướt lụa là
Rào đón cơn mơ nguy nga

Tình êm quá
Tình lá non
Xanh lên giấc mơ mượt óng chân son
Một đời sẽ qua bên thân ngà phơi phới
Bên tiếng cười
Em là xuân cho én hân hoan
Nhẹ trôi những ngày thu qua
Hồ in một vầng trăng
Tình tình ơi
Em rất gần
Xin đừng cho âu lo in lên tình tôi
Khẽ khàng giấc vàng
Ướp trong tình quá huy hoàng

(Em về ta tung tăng tung tăng hát ca
Hát rằng hỡi người
Cám ơn một đóa xuân ngời)


Golden melody - A time for us