Hiển thị các bài đăng có nhãn kệ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn kệ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2008

Entry for October 16, 2008

Dạo này sinh viên năm 4 đang nhốn nháo lên vì nhiều thứ của năm cuối. Những đứa biết chắc đi thực tập rồi thì chả lo mấy, cứ tận hưởng nốt đời sinh viên. Còn những kẻ viết khóa luận cứ nhốn nháo hết cả lên. Đến trường ngày nào cũng thấy cảnh xôn xao, viết môn nào, điều kiện điểm ra sao, nhờ thầy cô nào. Cô trợ lý khoa vốn đã bận nay lại càng quay cuồng với đủ vệ tinh xung quanh, bay bay bay :)) cho nên văn phòng khoa cứ tấp nập người ra kẻ vào. Cứ có thầy cô nào vừa vào phòng là a lô xô một lũ đến nhao nhao nhờ hướng dẫn khóa luận. Nói chung là tạo nên một cảnh tượng xưa nay (thực ra chỉ trong 4 năm học của 1 khóa)...HIẾM.

Thông báo một tí nhé. Môn Luật Thương mại và Luật đầu tư xét điểm Luật TM phải đạt 8 và 9 hai Học Phần. Luật Ngân hàng và các môn liên quan (Tài chính, Chứng khoán, bảo hiểm, Thương phiếu)... xét điểm Luật Ngân hàng và phải đạt 8 trở lên. Luật Đất đai 8 trở lên, Luật Môi trường và Luật Lao động 7 trở lên.

Nói chung là, cứ tận hưởng đi. Cũng sắp chia xa mỗi đứa một nơi rồi đấy, sẽ lại có những lúc nhớ về nhau lắm thôi!

Ngổn ngang!

Còn mình. Bình yên đến lạ. Nói là rảnh rỗi cũng không đúng, nhưng mà đúng là rất chi phè phỡn. Cũng đúng, đang hoang hoải quá mà! Với lại, coi như xong khóa luận rồi!

Thế thôi, không lên Nội Bài đón nữa vậy. Không muốn thì thôi!

Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2008

Entry for September 20, 2008




Lan man...

Vẫn đang còn khá nhiều cái nhíu mày trên trán vào mỗi ngày. Sau một ngày tàn, đêm về yên ả là lại nghĩ. Lấy giấy bút ra. Viết ra những điều có thể nghĩ được, những hướng mà mình sẽ đi. Được gì? Mất gì? Viết hết ra. Nhưng rồi. Vẫn phân vân quá đỗi... Thực sự yêu nghề thì sẽ thành công trong nghiệp, liệu có đúng nữa không? Hay là chỉ vì mải chạy theo những gì gọi là hào quang và nổi tiếng để rồi chợt nhận ra là quá ư phù du và không có mấy lợi ích cần thiết cho tương lai... Hình như hơi chậm cho một khởi đầu mới thật tốt rồi thì phải...

Đôi lúc vẫn nghĩ là có chọn sai hay không khi mà, mình chỉ một và một ý kiến cá nhân kể từ khi học ĐH đến giờ. Chạy theo những thứ được gọi là nên làm, sẽ rất ổn, sẽ rất phù hợp... Lắm lúc, thấy muốn chùng chân, muốn được nghỉ ngơi, muốn được thấy bình yên, muốn được suy nghĩ đơn giản, muốn nhìn mọi thứ với một vẻ đáng yêu nhất, muốn thấy một không khí yên bình nơi quê nhà - không phải trong nhà mà là ngoài hè phố - những con phố vắng bóng người qua..., muốn nhiều thứ lắm...

Lại trở về với cảm giác lạnh lùng và vô cảm xen lẫn cảm giác một mình.

Cuối chiều. Nhạt. Lạnh lùng. Vắng hoe.

Đang muốn được yên tĩnh và rest một time!

Hà Nội không cho tất cả. Chỉ gây những gì gọi là phố lạ mà thôi!

Thứ Ba, 9 tháng 9, 2008

Entry for September 09, 2008

Có những khi cô đơn tìm về bên ai....

Dạo này vẫn đang rất phân vân, phân vân đến lạ. Oap bảo nên làm một Lecture sẽ có nhiều cơ hội phát triển. Nhưng, sao vẫn thấy bất an và khó nghĩ... Cũng phải, tâm trạng chung của những sinh viên "xa xôi" mà thôi. Bao h cũng phải có nhiều điều nghĩ suy....

Kệ.

Buồn thì cứ buồn. Khóc thì cứ khóc. Không là bạn thì là thù, thế thôi. Không có gì phải bi lụy mà phải rõ ràng đen trắng!

Xong Com Ads rồi, bế quan tu luyện thôi!