Hiển thị các bài đăng có nhãn lat. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn lat. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2008

Entry for October 15, 2008

Thế là một lần nữa không lên xe về nhà được rồi. T nói đúng, số mình xui, còn cụ Kiều thì phán một câu "trởi thử lòng kẻ bất nhân". Cũng tại miền Trung đang mưa bão to, HN cũng mưa, tàu tắc ở Huế, xe ô tô lật tùm lum ở đèo cao núi dốc, người tự dưng nổi dị ứng toàn thân và sức khỏe thì không tốt. Cho nên, không cho về :). Vẫn biết là mong lắm, vấn biết là cho dù ít liên lạc, ít call, ít quan tâm nhưng trưa qua chưa học xong đã gọi điện rồi, hì. CŨng đúng thôi, lâu chưa về mà. NGười ấy là má tớ ý :P.

NHận được gift rồi, định không thông báo, vì có lẽ cũng k để làm gì nữa. Nhưng cũng lại đi send mess rồi, ko biết đã đọc được chưa nữa.

Giá như, người gây ra cho mình cảm giác mệt mỏi, chán đến tột cùng là người khác thì đã không quan tâm, đằng này là người đặc biệt. Đừng im lặng như thế!

Mệt quá!

Thứ Ba, 23 tháng 9, 2008

Entry for September 23, 2008

1. Thế này nhé. Đừng có bao giờ nghĩ là cứ phải thể hiện tình cảm lên blog thì mới được ai đó công nhận. KO viết lên blog thì cho là ko quan tâm, ko thể hiện tình cảm hiện tại bây giờ ư? Quá sai lầm. Anh đã đề cập đến một chuyện khác, liên quan đến gia đình của em. Nhưng em lại cho rằng nó lại liên quan đến chính chúng ta, đến chính tình cảm của chúng ta cơ đấy. Thế nên đêm ngày cứ cho rằng love đang tuột dốc, rồi thì hỏi đủ thứ câu hỏi qua blog. Không nên như thế. E vẫn chưa lớn, vẫn còn quá ảnh hưởng tư tưởng con một. Thật sự đấy. Hãy nhìn nhận mọi việc chính xác và đúng đắn đi. NHư đã nói, nếu mãi giữ giọng điệu và suy nghĩ đó thì sẽ không bao h nói chuyện. Never!

2. Dạo này tình hình rất chi là rối ben:

- Béo tròn, bụng bự, nhìn như lật đật í. Năm cuối rồi, sắp đi làm, ko lẽ lại phát phì ra à :))

- Tinh thần sa sút, sức khỏe mệt mỏi. Lúc nào cũng lờ đờ. Hôm trước, có 2 lần vào nhà tắm, thì:

+ Lần 1: Định gội đầu thì bóp nhầm lọ sữa tắm (khổ, ko dùng đc xà bông nên phải dùng loại này), đưa lên xoa xoa một hồi mới nhận ra mùi quen thuộc, haizzz, tóc cứ gọi là khô như gì ý, sáng ra đựng dứng hết lên....

+ Lần 2: Vào rửa bát nhưng lại bóp nhầm lọ dầu gội đầu, rửa đc nửa chậu mới phát hiện. Hic.

May mà, may mà ko bóp nhầm lọ rửa bát khi đi gội đầu, nếu ko thì...

- Thấy áp lực quá đỗi. Tất cả đang dồn lên đôi vai bé nhỏ này!

Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2008

Entry for September 20, 2008




Lan man...

Vẫn đang còn khá nhiều cái nhíu mày trên trán vào mỗi ngày. Sau một ngày tàn, đêm về yên ả là lại nghĩ. Lấy giấy bút ra. Viết ra những điều có thể nghĩ được, những hướng mà mình sẽ đi. Được gì? Mất gì? Viết hết ra. Nhưng rồi. Vẫn phân vân quá đỗi... Thực sự yêu nghề thì sẽ thành công trong nghiệp, liệu có đúng nữa không? Hay là chỉ vì mải chạy theo những gì gọi là hào quang và nổi tiếng để rồi chợt nhận ra là quá ư phù du và không có mấy lợi ích cần thiết cho tương lai... Hình như hơi chậm cho một khởi đầu mới thật tốt rồi thì phải...

Đôi lúc vẫn nghĩ là có chọn sai hay không khi mà, mình chỉ một và một ý kiến cá nhân kể từ khi học ĐH đến giờ. Chạy theo những thứ được gọi là nên làm, sẽ rất ổn, sẽ rất phù hợp... Lắm lúc, thấy muốn chùng chân, muốn được nghỉ ngơi, muốn được thấy bình yên, muốn được suy nghĩ đơn giản, muốn nhìn mọi thứ với một vẻ đáng yêu nhất, muốn thấy một không khí yên bình nơi quê nhà - không phải trong nhà mà là ngoài hè phố - những con phố vắng bóng người qua..., muốn nhiều thứ lắm...

Lại trở về với cảm giác lạnh lùng và vô cảm xen lẫn cảm giác một mình.

Cuối chiều. Nhạt. Lạnh lùng. Vắng hoe.

Đang muốn được yên tĩnh và rest một time!

Hà Nội không cho tất cả. Chỉ gây những gì gọi là phố lạ mà thôi!