"Chiều rơi thêm nỗi buồn mông lung lỡ cỡ vào tuổi 20 của em, em tựa một chú dế con lỡ cỡ, cười khóc vu vơ. Mọi điều lỡ cỡ, tóc lỡ cỡ dài, lỡ cỡ ngắn, lỡ cỡ yêu, lỡ cỡ buồn, cứ như thể cơn mưa tháng 6 này ấy. Tháng 6 mưa, mưa nhạt, nhẹ, bay, trôi"
(Trích Em lỡ cỡ - Đình Đình)
Hôm qua là một ngày rong ruổi và mệt mỏi từ sang đến tối, đúng nghĩa như quan niệm bao lâu nay: thứ bảy mới là nghỉ ngơi, chơi bời còn chủ nhật tuy cũng ra đường nhưng không hoàn toàn mang nghĩa là relax. Thế thôi. Đi hết từ quận này sang quận khác, từ không gian này sang không gian khác, từ ngõ vắng này sang ngõ vắng khác, từ ngõ lỗ thủng này sang ngõ lỗ thủng khác… Vô tình quay lại Duy Trí ở Yên Phụ, cũng ngồi ở ban công, cũng ăn sữa chua café và nhớ đến Typhoon. Có lẽ sẽ rất lâu nữa mới được ngồi cùng nhau như thế. Không phải bao giờ muốn cũng được!
Cảm ơn em. Cảm ơn em đã ở bên cạnh tôi những lúc mệt mỏi nhất, những lúc vui buồn nhất. Cảm ơn em đã đi cùng tôi suốt ngày hôm qua, cùng tôi vượt qua những lúc đang vui bỗng dưng khó chịu, muốn ngồi một mình, tĩnh lặng. Hy vọng em sẽ thông cảm cho tôi khoảng thời gian này. Em đã là một phần trong tôi rồi đấy, có biết không?
P/S: New moon đã có bản Tiếng Việt trong tay, đỡ mất 120k J)
cho e new moon zí ;))
Trả lờiXóacho e new moon zí ;))
Trả lờiXóa