Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2009

Entry for February 14, 2009




Mẹ váy đụp váy xoè, rí ríu dưới bếp với mấy bà cô, băm băm chặt chặt, hớt hơ hớt hải, sợ bố đưa khách khứa về vẫn chưa có đồ ăn. Em muốn nhón chân trèo lên ngồi cả trên đám nhang khói kia ngoặm cho bằng sạch tất cả những thứ sắp xếp trên đó. Em đói, mẹ phần dăm-bông trong tủ lạnh, em đã chán dăm-bông, em có cảm giác đến tỉ năm nay em phải dùng cái thứ khô như da bò đấy rồi. Em chán, em chẳng thích. Em muốn bốc. Em muốn ăn như những tên dân tộc, những tên thổ dân, chẳng đếch gì đũa, chẳng đếch gì sự du nhập của dao thìa nĩa xếp. Em bốc, bốc như tổ tiên khỉ phương nam xưa vẫn thường bốc, ăn bốc đã chết đứa nào đâu. Những lão bụng to, cằm xệ, mấy mươi năm trước đây chẳng bốc là gì, có khi muốn bốc cũng chẳng có mà bốc, đừng tưởng bốc được là đơn giản đấy.

(Đình Đình)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét