Mệt mỏi với những lo toan, với những ích kỉ cá nhân cùng những sự tính toán của những kẻ không ưa!
Ngày hôm đó, trong mưa nguồn, ngoài hiên vắng...Ngày em đã đi khắp nơi, lang thang tận cùng ngõ hẻm để thỏa nỗi nhớ về anh.
Giọt nắng bên thềm....:)
Thưa mẹ,
Vậy là con đã ra đi.
Mảnh đất khô cằn để lại sau lưng thật nhiều kỷ niệm
Phố Đông Hà như dòng sữa hiền hòa, yêu thương ngọt lịm.
Đứa trẻ rời nôi, chập chững bước đi.
Đôi chân con bước qua những đoạn thành trì
Ngất ngưỡng từng phố phường, cao ngót những nỗi niềm không định hướng
Những con mắt người nhìn nhau không độ lượng
Bước chân hoang rời rã những đoạn đường
Con vẫn phải oằn mình đi khắp những phương
Tìm ánh sáng cho vùng quê tối tăm cày ra sỏi đá
Những bình yên không nằm trong đôi mắt mỏi mòn, trên đôi vai vất vã
Mẹ con ta như lạc mất giữa cuộc đời…
Ngày con từ giã mẹ, cất giấu giọt nước mắt rơi
Là con biết những đêm về mẹ ngồi bên song cửa
Nhìn phía xa mờ và xa hơn nữa…
Mơ một ngày con bước trở về…
Những đoạn đường con đi chật kín những cơn mê
Những cuồng phong vẫy vùng không cho con một lối thoát
Nhưng niềm tin, tình yêu, và mảnh đất Đông Hà dịu ngọt
Đã thôi thúc con quay bước trở về…
Con sẽ vẽ lên phố phường đẹp lắm những con đê
Những dòng sông sâu cho thuyền buồm chở đầy tôm cá
Những ruộng vườn xanh tươi lúa mạ
Và cả bình yên cho một ngày về…
(PLTT)
Ngày hôm đó, trong mưa nguồn, ngoài hiên vắng...Ngày em đã đi khắp nơi, lang thang tận cùng ngõ hẻm để thỏa nỗi nhớ về anh.
Giọt nắng bên thềm....:)
Thưa mẹ,
Vậy là con đã ra đi.
Mảnh đất khô cằn để lại sau lưng thật nhiều kỷ niệm
Phố Đông Hà như dòng sữa hiền hòa, yêu thương ngọt lịm.
Đứa trẻ rời nôi, chập chững bước đi.
Đôi chân con bước qua những đoạn thành trì
Ngất ngưỡng từng phố phường, cao ngót những nỗi niềm không định hướng
Những con mắt người nhìn nhau không độ lượng
Bước chân hoang rời rã những đoạn đường
Con vẫn phải oằn mình đi khắp những phương
Tìm ánh sáng cho vùng quê tối tăm cày ra sỏi đá
Những bình yên không nằm trong đôi mắt mỏi mòn, trên đôi vai vất vã
Mẹ con ta như lạc mất giữa cuộc đời…
Ngày con từ giã mẹ, cất giấu giọt nước mắt rơi
Là con biết những đêm về mẹ ngồi bên song cửa
Nhìn phía xa mờ và xa hơn nữa…
Mơ một ngày con bước trở về…
Những đoạn đường con đi chật kín những cơn mê
Những cuồng phong vẫy vùng không cho con một lối thoát
Nhưng niềm tin, tình yêu, và mảnh đất Đông Hà dịu ngọt
Đã thôi thúc con quay bước trở về…
Con sẽ vẽ lên phố phường đẹp lắm những con đê
Những dòng sông sâu cho thuyền buồm chở đầy tôm cá
Những ruộng vườn xanh tươi lúa mạ
Và cả bình yên cho một ngày về…
(PLTT)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét