Sẽ có những lúc nào đó bạn nhận ra rằng bạn đang mất cân bằng trầm trọng, cảm xúc đã chạy trốn đi đâu mất và để lại bạn bơ vơ một mình. Tôi đang ở trong hoàn cảnh đó. Tình cảm gia đình, những câu chuyện đã dồn nén quá lâu, công việc tương lai, học hành, bạn bè,... đang dồn lên, đẩy tôi về một phía. Những lúc như thế này tôi cần ai đó ở bên cạnh. Chỉ cần người đó mà thôi, sao cứ mãi xa xôi mà không thể nào thành hiện thực được?
Trong những ngày này, miên man những suy nghĩ cho những dự định. bạn sẽ ở đâu? Bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ phấn đấu như thế nào để đạt được những điều mà bạn muốn? Những câu hỏi dồn dập...
Giá như có ai đó, bên mình, cho mình tâm sự những nỗi niềm không thể nói cùng ai thì có lẽ mình đã không như thế này.
Có những ngày như thế, em nhớ về anh như những gì đã xa rời mãi mãi...
Có những ngày như thế, mong chờ,...
Có những ngày như thế, hoang hoải...
Những ngày không tên :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét