Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2009

Entry for February 16, 2008

1. 3 con người lầm lũi đi trong bóng đêm, gió bấc điên cuồng, gào thét bên tai. Một người lên con rắn dài ngoằn, vẫy tay tạm biệt, 2 người còn lại chờ đến khi bóng con rắn dần khuât hẳn thì quay bước về nhà...Ra đi như thế đấy...

2. Ngập ngừng mãi lúc lên tàu mới nhắn tin. Cuối cùng, tôi mới biết được một điều: tôi như con chim phương Nam chưa đến ngày hết đông đã ngoan cố bay ra phương Bắc sớm hơn..1 ngày để rồi cánh chim lại mang một nỗi buồn nặng trĩu vì một cuộc gặp mặt đã tan thành mây khói. Có j ý nghĩa nữa đâu khi Hà Thành kia chỉ có bóng đêm chờ nó. Hopeless, tired,...Cõ lẽ bên nó h đây chỉ có 1 phó tướng và 1 heocon biếtbay mà thôi, cõ lẽ vậy...

3. Ta lại được thấm cái lạnh HN rồi. Nắng cũng hơi ửng hồng. Ngày mới, phải rồi, ngày mới... Em qua như mùa xuân bay qua, ngoài kia nắng bỗng chan hòa...





Tags: anhku



Saturday February 16, 2008 - 08:42am (ICT)



4 nhận xét:

  1. Cho đến bây giờ tui mới thấm thía rằng,cho dù đi đâu đi chăng nữa,thì món hành lí nặng nhất vẫn luôn là....nỗi nhớ!!!

    Trả lờiXóa
  2. С.Ф.Ν.G H.Ї.Ё.Цlúc 10:52 30 tháng 5, 2009

    oakeri:)

    Trả lờiXóa
  3. Bên nó có 1 phó tướng đấy.....Lão phó tướng nhăng nhích và linh tinh, giữ nó chặt đến nỗi có lần nó hăm he nếu giữ kĩ quá phó tướng sẽ mất nó!.....Nhưng phó tướng chỉ cười và reply lại: "Tướng quân à, đâu dễ mà thoát khỏi tay em!"....
    Tướng quân an tâm nhé! hì

    Trả lờiXóa