Thứ Ba, 9 tháng 6, 2009

Entry ngày 26/09/2008

Âm nhạc - Niềm đam mê lớn nhất và duy nhất của tôi. Ngoài ra, tôi hoàn toàn là một kẻ tầm thường và nhạt nhẽo, cô độc.

Cũng như những cuộc hành trình khác của cuộc đời, cuộc hành trình trong âm nhạc - Với tôi cũng chỉ là hành khúc của một con sói đơn độc. Như một nốt thăng lạc điệu trong bản hòa tấu du dương của cuộc sống.

Tôi tìm thấy mình trong giọng hát của Thanh Lam

Vì trong giọng hát đầy máu lửa đó

Có một chút gì

Vừa hư, vừa thực

Khao khát mãnh liệt nhưng lại thật nồng nàn

Dữ dội nhưng rất mềm yếu

Tạm biệt ngày qua, ta chưa bao giờ muốn khoác tấm áo choàng xám xịt màu tâm trạng.
Để có lúc được nhẹ bẫng lòng, không còn là con bạch tuộc vươn những chiếc xúc tu một cách tùy hứng nữa.
Để có lúc được là chính mình, độc thoại!

"Xin lỗi em. Xin lỗi những khúc quanh. Ồn ào. Lẽ ra ta đã rẽ..."

26/09/08 - Ngày qua mau!

Nomad :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét