Thứ Năm, 4 tháng 6, 2009

Má về nhà rồi. Mình ở lại. Nồi cơm điện chỏng chơ nơi góc nhà. Góc bếp được mấy hôm đỏ lửa bây giờ nguội lạnh.

Lòng cũng nguội.

Chiều một mình qua phố, ngồi buồn nhớ nhớ tên ai.

Ngày nào thôi mình có nhau xin người biết nhau....

Gió ơi gió bay lên để bụi đường làm cay lòng mắt...

Đời mùa thu vàng áo thêm....

Nghe dòng nước vẫn vây quanh...

Bước chân nghe quen buồn

Lạy đời xin còn ngõ quên

Còn một mình trên phố

Ngoài kia không còn nắng mềm

Ngoài kia ai còn biết tên....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét